Cô Nàng Vampire And Angel - Chương 17
Chào mọi người ? mìnhđã trở lại sau time thi cử mệt mỏi và đang chờ kết quả!!! Chắc sẽ tệ hại lắm đây > Hắn nhún vai tỏ vẻ không có gì - Tôi đây xin hân hạnh đón tiếp!! Nói xong hắn vừa đi vừa huýt sáo, có lẽ vì không để ý nên nó không nhận ra sự khác biệt của hắn hôm nay. Nó bực bội đứng dậy phủi cát, chạy theo hắn la í ới: - Tên kia!! Rốt cuộc là cậu muốn đưa tôi đi đâu vậy.... *A ui....* Do chạy quá đà và hắn một lần nữa dừng lại làm nó đâm đầu thẳng vào lưng hắn. - Sh*t!! Hôm nay ăn cái giống gì mà cứ bị đụng thế này.. Nó xoa xoa cái đỏ lừ đi ra bên cạnh không quên để lại cho hắn cái lườm rách mắt... Bây giờ đập vào nó là một cánh cửa màu nâu, trông rất quen mắt, nhưng nó lại không nhớ ra đây là đâu. Đảo mắt nhìn xung quanh, nó lấy tay vỗ trán cái bốp: - A đây không phải là KTX nam sao?! Hèn chi nhìn quen dễ sợ!! - Lú lẫn! Hắn nhìn nó phun ra hai từ làm nó tức xôi máu.. - Lú lú cái con khỉ!!! Mà cậu đưa tôi tới đây làm gì?! Hắn không nói gì hết, bình thản mở cửa ra sau đó hất mặt ý muốn nó vào. Nó khó hiểu quay lại nhìn xem có gì!! - ĐỆT! WHAT THE HỢI, CÁI GÌ THẾ NÀY?! Nó mở to mắt nhìn vào trong căn phòng trước mắt. À không nó không còn là phòng nữa mà là một kho rác chính hiệu!! Bàn ghế lộn xộn, chăn màng rách rưới, rơi tùm lum, mành nhện bám đầy, dưới sàn từ màu trắng đã trở thành màu đen huyền thoại....blabla.. - Dọn dẹp phòng này đi sau đó thu gom đồ của tôi mang về lớp mới. Hắn thong thả nói, giải thích thắc mắc cho cái con người đang đứng như trời trồng trước mặt mình. Đang lơ lửng, nó bị câu nói của hắn đánh mạnh vào tâm hồn bé nhỏ của mình làm nó rơi vào tình trạng khủng hoảng lần 2. Đùa với nó à, bắt nó dọn đống này sao?! Thôi thì giết chết nó còn hơn!!! - Hừ cậu bị điên à!! Tự đi mà dọn một mình đi ha?! Bà đây không rảnh. Nó nói xong quay đít đi, (chuồn lẹ chứ không là bị bắt lại thì toi...) nhưng đời thật không như ý muốn ???. Nó đi chưa được 2 bước liền bị một lực mạnh kéo lại, chưa kịp than nó lại bị ai đó đẩy mạnh vào vách tường cạnh đó làm cho đầu óc nó choáng váng!! - Đồ điên!!! Nó mở mắt ra thì đã thấy hắn đang đứng trước mặt mình, hai tay lại chặn lối đi của nó, bực quá nó lấy tay nhéo hai tai hắn thật mạnh làm cho chiếc tai tội nghiệp của hắn đỏ bừng. Nhưng mặt hắn vẫn rất ư là tỉnh như không có chuyện gì xảy ra, đã bực lại càng bực nó tăng lực nhưng hai tay nó đã bị hắn kịp thời bắt lại và đè kên tường. - Đừng làm loạn. Giờ cô muốn gì?! Một là vào trong đó. Hai là đứng đây làm thức ăn cho tôi?! Ánh mắt sắc bén của hắn ánh lên một tia nguy hiểm, nó thấy mà rùng cả mình. Bây giờ nó đang đấu tranh tư tưởng không biết nên chọn cái nào. Mắt thấy cái đầu của hắn gần sát cổ mình, nó hoảng hốt la lên: - Ok ok, làm là được chứ gì?! Nói xong nó bức hai tay ra khỏi hắn, rồi đẩy mạnh hắn ra. Mặt mày đen xì, dậm chân, bực tức đi đi vào kho rác ngàn năm kia. - Được lắm! Hãy đợi đó. Nó vừa đi vừa lẩm bẩm. Hắn đứng sau phì cười vì hành động của nó, nhưng rất tiếc nó không thấy. Vừa rồi, hắn đã cố tình dọa nó, có thể nói từ lúc gặp nó thì trong hắn đã dần hình thành thói quen mà chính hắn cũng không biết là: mỗi ngày mà không chọc hoặc hành hạ nó là rất khó chịu a!! Hắn thích thú đứng dựa vào gốc cây đối diện nhìn nó cười gian hết sức!! ^O^ Nó đang đi chân chưa kịp đặt vào cửa phòng đã đột ngột dừng lại. ~~~~